Con ngựa gỗ biết bay

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Ngày xưa, ở nước Ấn Độ có một chàng trai rất thông minh, chàng đã làm ra một con ngựa gỗ biết bay. Chàng đem chú ngựa đó tặng cho quốc vương nước Ba Tư, yêu cầu quốc vương thưởng cho chàng một nghìn đồng vàng.
Con ngựa gỗ biết bay
Ảnh minh họa

Quốc vương không tin con ngựa gỗ đó có thể bay được, vì thế đã lệnh cho người Ấn Độ đến biểu diễn. Người Ấn Độ cưỡi lên con ngựa gỗ, buộc chặt dây vào bên trái cổ của chú ngựa, chú ngựa quả nhiên bay lên.

Quốc vương và các vị quan văn, quan võ vô cùng kinh ngạc, hoàng tử dứng bên cạnh cũng muốn đích thân cưỡi nó.

Hoàng tử cưỡi lên ngựa gỗ, chú ngựa liền đưa chàng bay vút lên trời, càng bay càng cao và dần dán không nhìn thấy mặt đất nữa. Chàng quan sát kỹ thân ngựa, phát hiện ở phía sau tai phải của con ngựa gỗ có một cái nút. Chàng ấn vào cái nút đó, quả nhiên chú ngựa dần dần hạ xuống, cuối cùng họ hạ xuống hiên của một cung điện nguy nga.

Ở đó, qua khung cửa sổ, chàng nhìn thấy một nàng công chúa đang ngồi trên giường. Vẻ đẹp của nàng khiến chàng say đắm. Chàng lặng lẽ tiến vào trong phòng và đứng trước mặt công chúa.

Công chúa ngẩng đầu bỗng nhìn thấy một chàng hoàng tử tuấn tú nên vô cùng kinh ngạc. Hoàng tử nói:

– Ta là hoàng tử nước Ba Tư, ta đã cưỡi ngựa gỗ bay đến đây. Ta rất đói, nàng có thể giúp ta không?

Nàng công chúa vui mừng trả lời:

– Ta là công chúa nước Bangladesh, rất vui mừng vì đã gặp chàng.

Nàng sai người hầu chuẩn bị một mâm cơm thịnh soạn.

Trong một thời gian ngắn, giữa hoàng tử và công chúa đã nảy sinh tình cảm sâu sắc.

Hoàng tử quyết định đến gặp quốc vương nước Bangladesh để cầu hôn nàng công chúa. Cchàng nói:

Thần là hoàng tử nước Ba Tư. Xin ngài hãy đồng ý lời cầu hôn của thần, hãy gả công chúa cho thần.

Quốc vương không đồng ý, lập tức gọi một đội quân trang bị vũ khí đến. Hoàng tử hiểu rằng quốc vương muốn giết chàng, vì thế, chàng yêu cầu cho chàng cưỡi lên con ngựa gỗ và cùng đấu võ. Quốc vương đồng ý, ngài phải người đem con ngựa gỗ đến.

Hoàng tử trèo lên ngựa, bay vút lên cao và trở về đất nước của mình. Quốc vương nước Ba Tư nhìn thấy hoàng tử trở về an toàn thì vô cùng mừng rỡ và lập tức thả người Ấn Độ đã bị bắt ra. Nhưng người Ấn Độ vì thế mà đem mối hận trong lòng.

Hoàng tử sau khi trở về, ngày đêm nhớ nhung công chúa, vì thế đã lén trộm con ngựa gỗ rồi lại bay đến nước Bangladesh. Tìm thấy công chúa, hai người mừng vui thắm thiết và thề sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.

Hoàng tử vui mừng đưa công chúa về đất nước Ba Tư. Chàng để công chúa và ngựa gỗ ở lại trong hoa viên bên ngoài thành rồi trở về bàn với quốc vương chuẩn bị nghi thức đón chào long trọng.

Nhưng khi hoàng tử đến đón công chúa, chàng không thấy nàng và con ngựa gỗ đâu nữa. Hóa ra sau khi hoàng tử đưa công chúa đến ngự hoa viên không lâu, người Ấn Độ nọ đã đến đó, nhìn thấy con ngựa gỗ biết bay của mình và nàng công chúa vô cùng xinh đẹp. Anh ta nhanh chóng chạy đến trước mặt công chúa và nói:

– Công chúa, tôi là người hầu trung thành của hoàng tử, phụng mệnh ngài đến đón nàng.

Công chúa tin đó là sự thật và không do dự cùng anh ta cưỡi lên con ngựa gỗ.

Người Ấn Độ điều khiển chú ngựa bay thẳng đến Hy Lạp. Công chúa phát hiện ra thì đã quá muộn. Đúng ngày hôm đó, quốc vương Hy Lạp lệnh cho binh lính ra ngoài săn bắn, nhìn thấy con ngựa gỗ rất kỳ lạ, liền truyền lệnh bắt lại. Công chúa khóc lóc kể lại sự tình. Quốc vương Hy Lạp vô cùng tức giận, ngài lệnh đánh phạt người Ấn Độ, sau đó đuổi anh ta ra khỏi nước mình và có lòng tốt giữ công chúa ở lại.

Nhưng công chúa ngày đêm nhung nhớ hoàng tử và nàng lâm bệnh nặng.

Hoàng tử lặn lội đến Hy Lạp, nghe nói công chúa đang ở trong cung và mắc bệnh nặng, liền hóa trang thành một thầy thuốc và đến hoàng cung. Chàng nói với quốc vương Hy Lạp là chàng có thể chữa khỏi bệnh cho công chúa, nhưng phải để công chúa đứng ở trên mảnh đất trống ở bên ngoài.

Hoàng tử đưa công chúa đến một nơi đất trống điều khiển ngựa gỗ và cùng nàng bay thẳng về Ba Tư. Quốc vương và hoàng hậu biết tin hoàng tử đã trở về, thì vô cùng mừng rỡ.

Một tháng sau, hoàng tử và công chúa đã cử hành hôn lễ long trọng, khắp nơi trên đất nước đều hân hoan vui mừng. Hai người luôn yêu thương nhau và họ có cuộc sống vô cùng vui vẻ, hạnh phúc.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật